“Vậy thì làm thôi.”
Tống Đàm cũng chẳng do dự gì.
Cô cười hì hì nói: “Ai bảo trùng hợp thế chứ, tôi cũng cảm thấy mình là người giỏi nhất thế giới đấy.”
Nói gì thì nói, cứ theo kế hoạch của giáo sư Tống mà làm, dù sau này có thành công vang dội cỡ nào thì cũng chẳng ai nghi ngờ tại sao cô lại có thể trồng ra được nông sản ngon lành đặc biệt như vậy.
Cách này đáng tin hơn hẳn mấy lời đồn đoán về khoản vay vài chục triệu đang lan truyền kia, mà còn là biện pháp giải quyết dứt điểm một lần cho xong.
Chính sách hỗ trợ, sự thận trọng và coi trọng của bà con, cộng thêm những sản phẩm chất lượng chính danh...
Tất cả đều là lợi thế sẽ xuất hiện sau khi mục tiêu được hoàn thành.
Tống Đàm cam kết: “Có gì cô cứ nói thẳng ra đi. Việc nào làm được tôi sẽ cố hết sức, còn việc nào không làm được...”
Cô liếc ngang liếc dọc, rồi ghé sát lại thì thầm như kẻ trộm: “Không làm được thì tôi lén giấu ba mẹ đi vay tiền làm!”
Yến Nhiên mím môi cười: “Tống Đàm, có khi nào cô chưa tìm hiểu kỹ về thầy không đấy?”
Giáo sư Tống ngoài việc là một trong những người đặt ra các tiêu chuẩn ngành liên quan, còn là người khởi xướng dự án trọng điểm quốc gia: Phòng Thí Nghiệm Hậu Tắc Về Giống Cây Trồng.
“Cô cứ yên tâm, giai đoạn đầu có thể đầu tư hơi nhiều một chút, nhưng những gì nhận lại được sau này chắc chắn không chỉ là chừng ấy đâu.”
Lời này vừa dứt, Trương Yến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3943152/chuong-723.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.