“Sửa đường?!”
Cả nhà lập tức bu quanh!
“Lần này ít nhất phải rộng ba mét chứ nhỉ?”
“Nói bậy, trước đây đã ba mét rồi, lần này phải bốn mét chứ!”
Theo lý thì đường làng của họ cũng không đến mức quá hẹp, nhưng đường núi mà... Nói chung lần này, Bí thư Tiểu Chúc đã có số liệu cụ thể rồi:
“Sửa! Năm nay thành phố đẩy mạnh phát triển nông thôn, mấy ngôi làng lân cận đều sửa đường cả! Chúng ta là đợt đầu tiên đấy, đường chính sẽ là đường nhựa, từ ngã rẽ đường huyện kéo dài vào thẳng trong làng, còn có cả một đường tắt nữa, năm cây số, ít nhất rộng 4,5 mét!”
Năm cây số, rộng 4,5 mét? Đường nhựa á?!!
“Sao nghe cứ thấy không thật lắm nhỉ…”
Ông chú Bảy lẩm bẩm.
“Tôi cũng thấy không thật…” Tống Tam Thành và Ngô Lan cũng có chút ngơ ngác.
Phải biết rằng, đường cũ rộng ba mét, thêm hai bên lề đường và nền đất nữa, xe chạy qua chỉ cần không quá hẹp là đã tốt lắm rồi. Ban đầu họ chỉ nghĩ là sửa đường phẳng phiu, xe lớn xe nhỏ đi lại ổn định là được!
Giờ thì hay rồi, đường nhựa cơ đấy, vừa trơn tru lại không xóc nảy, sau này xe tải lớn chạy qua chạy lại cũng dễ dàng hơn nhiều!
Bí thư Tiểu Chúc cũng vui như mở cờ trong bụng, nói thế nào thì sửa đường không phải là chuyện cô có thể quyết định, nhưng lại là việc cô có thể hưởng lợi!
Huống hồ người ta có lòng muốn lấy lòng, những gì nên nói hay không nên nói đều đã nhắc đến, lúc này cô cực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3943147/chuong-718.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.