Thời gian của ông chú Bảy quả thật được căn chuẩn đến vừa khéo. Trời nóng như thế này, chỉ ngâm đậu nành mấy tiếng thôi mà đã trương phồng lên, lấp lánh ánh sáng tươi non trong chậu nước.
Xuýt!
Dù là đầu bếp không thiếu thứ gì, nhưng ông chú Bảy vừa nhìn thấy cũng không nhịn được mà nghĩ ngay đến mấy con heo ở sau núi.
Cái móng heo đó mà hầm với đậu nành này thì thơm cỡ nào chứ!
Rồi lại nghĩ đến số đậu nành trong kho, đừng tưởng chỉ là trồng xen trong vườn hạt dẻ năm mẫu thôi nhé, sản lượng không phải dạng vừa đâu. Dù trong nhà có đám ăn như hạm lại thêm lượng đậu nành hôm nay dùng đi, vẫn còn dư hơn một ngàn cân cơ đấy!
Tính toán sơ sơ thì đủ ăn tới Tết luôn.
Sáng nay ông chú Bảy với Tống Đàm bàn bạc xong xuôi, hết ngay 400 cân đậu nành!
Nếu không phải Tống Đàm đồng ý phụ một tay thì làm sao mà bắt được Trương Yến Bình, người đã mệt muốn rã rời không nhấc nổi tay lên, từ từ rửa sạch và ngâm hết số đậu đó chứ? Đến sau bữa trưa, thím Liên Hoa vừa dọn dẹp sạch sẽ nhà bếp xong, ba cái bếp lò lớn cũng được cọ rửa sáng bóng không dính chút dầu mỡ nào, thì ông chú Bảy đã cười tủm tỉm tới gọi người ngay:
"Yến Bình à, nấu hết chỗ đậu này lên nhé!"
Khuân đậu thì phải nhờ Tống Đàm giúp, nhưng nấu đậu… thì lại chỉ có thể giao hết cho Trương Yến Bình trông coi thôi!
Trương Yến Bình muốn khóc mà không có nước mắt:
"Ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3943130/chuong-701.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.