Cúp điện thoại xong, dù có lưu luyến thế nào đi nữa, Chu Tân cũng chỉ có thể nói với Tống Đàm:
“Chị à, thật sự không thể nán lại thêm được nữa, tô phải đi rồi!”
Lời còn chưa dứt thì thấy Kiều Kiều bất ngờ từ trên lầu lao xuống, sau đó chạy thẳng tới trước mặt anh ta. Cậu nhóc vừa chạy vừa vui vẻ nói:
“Anh Tiểu Chu, em có bảo bối muốn tặng anh nè!”
Kiều Kiều đưa tay ra sau lưng, đứng thẳng tắp, đôi mắt sáng rực như sao, toàn thân như viết đầy chữ “Mau khen em đi!”.
Ai mà đỡ nổi chứ? Ít nhất là Chu Tân thì không.
Anh ta cũng đứng thẳng người, rất nghiêm túc nói:
“Được thôi, là bảo bối gì nào?”
“Anh đưa tay ra trước đi.” Kiều Kiều cười ngọt ngào: “Úp mu bàn tay xuống nha!”
Chu Tân khó hiểu nhưng vẫn ngoan ngoãn lật ngửa tay ra.
Khoảnh khắc tiếp theo, Kiều Kiều nhanh như chớp đưa hai tay từ sau lưng ra, một trên một dưới úp lên mu bàn tay anh ta.
Chỉ nghe “bốp” một tiếng, Chu Tân cảm giác có gì đó dán lên tay mình. Nhưng Kiều Kiều vẫn chưa buông tay, anh ta đành tiếp tục giả vờ vui vẻ dỗ dành cậu nhóc, không nhúc nhích.
Một lúc sau, Kiều Kiều mới buông ra, thuận thế bóc lớp nhựa trên tay anh ta:
“Đây là Ultraman Tiga mà em thích nhất đó! Anh Tiểu Chu, có ngầu không?”
Chu Tân: …
Anh Tiểu Chu có ngầu hay không thì chưa biết, nhưng hôm nay… làm sao mà anh ta dám chìa tay ra ngoài đây?
Anh ta nhìn xuống mu bàn tay mình, nơi có hình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3943087/chuong-658.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.