Chưa kịp để Chu Tân từ chối, Ngô Lan đã bưng cả đĩa dưa hấu vừa cắt xong lên:
"Đến đây đến đây, đừng khách sáo, uống xong trà giải khát rồi mình ăn dưa hấu nha, dưa này ngọt lắm!"
Chu Tân thật sự cảm thấy không nỡ từ chối, nhưng cái món trà rau diếp cá này...
Chỉ cần nghe tên thôi cũng đủ làm người ta cau mày rồi! Sao lại có người thích cái mùi vị này được chứ? Nhưng... anh ta cũng thực sự khát rồi, cả người khô khốc, không dễ gì mà cưỡng lại nổi món “đặc sản” này.
Ai mà như anh ta, liến thoắng mấy tiếng đồng hồ liên tục, không khát mới lạ! Một chai nước khoáng trên đường căn bản không đủ xài.
Lúc này anh ta cắn răng, hớp một ngụm trà lạnh, cảm giác thanh mát, ngòn ngọt chảy xuống cổ họng, khiến cái miệng khô khốc và cổ họng đang bỏng rát như được tưới nước suối mát lạnh giữa mùa hè.
Chưa kể đến cái đầu đang nóng bừng bừng của anh ta cũng như được ngâm vào nước giếng mát lạnh, vừa sảng khoái vừa dễ chịu, thật quá đã!
Anh ta không nhịn được trừng lớn mắt, rồi giơ cốc lên nhìn thử, nước trà màu vàng nhạt được rót từ cái thùng lớn đặt ở góc nhà, không nhìn ra được nguyên liệu là gì.
Nhưng điều đó cũng không ngăn cản được anh ta giơ ngón tay cái lên:
"Dì ơi, trà lạnh này của dì đúng là giải khát cực kỳ luôn ạ!" Cái mùi lạ của rau diếp cá dường như đã bị trung hòa hết, uống vào chẳng có gì khó chịu cả.
"Đương nhiên rồi!" Ngô Lan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3943086/chuong-657.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.