Chàng trai trẻ xin nghỉ phép về Vân Thành tiện thể lái xe tên là Chu Tân, cười lên lộ ra hai chiếc răng khểnh nhỏ, làn da cũng hơi ngăm đen.
Trong vòng quan hệ xã giao của Tống Đàm, ngoài Kiều Kiều ra, cô hiếm khi gặp người da trắng, giờ cũng quen rồi.
Có điều, Chu Tân này là một người lắm lời.
"Ây dô ây dô, Công Chúa nhà chúng ta đi cùng cô à! Thế thì tốt quá, tôi nhìn thấy Đại Vương trong đội là đã muốn nói rồi, thật sự nuôi giỏi quá đi!"
Vừa nói vừa thành thạo lấy điện thoại ra: "Nào, mình thêm WeChat đi. Cô sinh năm nào thế? Tháng mấy... Ồ ồ ồ, trùng tuổi rồi... A! Duyên phận ghê! Chị lớn hơn tôi đúng một tháng... Chị đẹp gái ghê ha, chị có người yêu chưa..."
Nghe đến đây, người phụ trách đen mặt, vội vàng giục: "Đừng có lắm lời nữa, mau lên đi, nhanh chóng sắp xếp ổn thỏa để Công Chúa bọn họ nghỉ ngơi."
Còn không quên trừng mắt nhìn Chu Tân: "Làm việc nghiêm túc vào đấy!"
Chu Tân nhanh chóng gật đầu, nghiêm mặt rồi lên xe ngay.
Mãi đến khi xe chạy ra đường lớn, điện thoại của Tống Đàm mới lại vang lên.
"Chị ơi, lái xe không thì chán lắm, mình nói chuyện tí đi, dù gì cũng coi như đồng hương mà. Nhà chị cho c.h.ó ăn cái gì thế ạ?"
Tống Đàm: ... Về lâu vậy rồi mà chưa thấy ai nói nhiều như vậy.
Còn ăn cái gì ấy hả, cô còn chưa kịp trả lời thì đầu dây bên kia đã lại bắt đầu lải nhải rồi:
"Ây da, tôi hỏi thế cũng bằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3943084/chuong-655.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.