Thím Trần xưa nay rất nhiệt tình trong việc mai mối, nếu không thì trước đó Lý Lan Hoa đã chẳng nhờ bà lo liệu chuyện hôn sự.
Nhưng giờ nghe Tống Đàm nói vậy, nhất thời cũng không phân biệt được thật giả, lại nhìn sang Ngô Lan, chỉ thấy bà mẹ này cũng gật đầu: "Xem thử cũng được."
Nào ngờ, Ngô Lan lại lén lườm Tống Đàm một cái, lại nói bừa, lại nói bừa!
Thao Dang
Nhưng người khác đâu có biết!
Ví dụ như lúc này, trong lòng thím Trần có chút hoang mang, vội vàng khuyên nhủ: "Đàm Đàm à, con còn trẻ, chuyện tìm đối tượng không cần vội. Mình phải chọn người có gia cảnh, ăn nói, hiểu biết tương đương chứ?"
"Thím đây lớn lên ở làng, đâu có quen ai mà phất tay một cái là có cả chục triệu chứ? Môn không đăng, hộ không đối… không được, không được."
Chênh lệch quá lớn, thật sự quá lớn. Vài triệu còn dám nghĩ thử, chứ cả chục triệu thì nằm mơ cũng phải có dũng khí lắm, chứ thực tế thì khác xa lắm!
Tống Đàm bật cười, thầm nghĩ chuyện mình đầu tư vài chục triệu xem ra ở làng cũng truyền xa rồi.
Nhưng cô cũng rất chân thành: "Không sao đâu thím, cứ giới thiệu đi ạ. Con không quan trọng tiền bạc, chỉ cần chịu khó lao động là được."
Trước tiên cứ giới thiệu, rồi quen biết, tiếp xúc một thời gian… tiếp xúc đủ rồi thì bàn chuyện tiền công thôi!
Thanh niên nhàn rỗi thì uổng phí tuổi xuân lắm.
Sắp tới bên này rất thiếu người làm, mà khổ nỗi trong làng, mấy làng lân cận gom lại cũng không được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3943059/chuong-630.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.