Nhưng mà… tốc độ này cũng nhanh quá rồi chứ.
Tống Đàm nghĩ nghĩ, rồi cất giọng gọi to:
“Cha, dưới này không có gì đâu, chỉ hơi bẩn một chút. Con dọn dẹp sơ rồi lên ngay!”
Giọng cô vang vọng trong hầm, rồi lại vọng lên trên, nghe hơi đục. Tống Tam Thành vội đáp một tiếng, thở phào nhẹ nhõm.
Tống Đàm thì yên tâm tiếp tục quan sát xung quanh hầm khoai lang. Cô đưa tay sờ thử tường đất, nhưng chẳng tìm được hòn đá nào đáng chú ý, bèn sờ túi áo, trong đó có tám viên bi thủy tinh mà Kiều Kiều đưa cho sáng nay.
Đây không phải bi thủy tinh bình thường, mà bên trong còn có các sắc màu lấp lánh, Tống Đàm hồi nhỏ từng chơi b.ắ.n bi, một viên thế này có thể đổi được năm viên bình thường đó! Nhưng bây giờ thì chỉ là đồ bán đầy vỉa hè, thậm chí chẳng ai chơi bi nữa. Kiều Kiều mua bộ cờ nhảy, vô tình chọn thêm mục “mua kèm ngẫu nhiên” nên mới có. Cậu nhóc thích lắm!
Tổng cộng có chín viên, tự cậu giữ một viên, còn lại đều đưa cho Tống Đàm.
Lúc này, những viên bi đang nằm gọn trong lòng bàn tay cô.
Cô hít sâu một hơi, tập trung tinh thần vào những viên bi thủy tinh. Từng chút một, linh khí từ lòng bàn tay cô chậm rãi lan ra, bao bọc lấy những viên bi...
...
Từ khi trở về đã hơn năm tháng, Tống Đàm cũng đã tu luyện lại được hơn năm tháng.
Dù linh khí trên núi rất ít ỏi, nhưng nhờ cô tu luyện không ngừng rồi lại tản ra (mỗi đêm đều len
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3943030/chuong-601.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.