Chu Thiên Vũ đang miễn cưỡng đi theo cha mình đến nhà Tống Đàm.
Càng đi, mắt anh ta càng mở to tròn!
Anh ta đã về làng mấy ngày rồi, nhưng trong làng toàn là người lớn tuổi, gặp mặt là hỏi chuyện cưới vợ, sinh con, yêu đương, rồi đến mua nhà, mua xe, lương bao nhiêu… khiến anh ta chán chẳng muốn ló mặt ra ngoài, suốt mấy ngày nay đều trốn trong nhà bật điều hòa.
Cha anh ta cũng không ít lần bảo anh ta sang trò chuyện với Tống Đàm.
Anh ta hiểu quá rõ mà!
Lúc còn nhỏ, bị bắt đi hỏi con nhà người ta kinh nghiệm học tập.
Lớn lên rồi, lại bị bắt đi hỏi con nhà người ta kinh nghiệm thành công…
Bởi vậy, anh ta vô cùng phản kháng.
Nhưng cũng chẳng có cách nào, cha mẹ cứ thúc giục mãi, đành phải miễn cưỡng theo sau.
Chỉ là anh ta không ngờ rằng, vị trí nhà Tống Đàm tuy có hơi khuất nẻo, nhưng căn nhà lại được xây dựng đẹp đến thế!
Tường trắng ngói xám, mái hiên cong vút, trông chẳng khác nào một khu vườn kiểu cổ, vừa tinh tế vừa bề thế!
Có điều, khoảng sân bê tông rộng lớn trước cửa lại trống trơn, chỉ đỗ một chiếc bán tải cũ kỹ, khiến anh ta có cảm giác như trong tiên cảnh lại mọc lên một đám cỏ dại, thật sự không hợp chút nào.
Không nhịn được mà lầm bầm: "Trước cửa để trống một mảng bê tông to như vậy làm gì chứ? Mất đi sự mộc mạc của thôn quê, mà cũng chẳng đủ tinh tế để giống biệt thự, chẳng ra đâu vào đâu cả..."
Thao Dang
Chu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3943029/chuong-600.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.