Trời nóng bức, dù bảy giờ tối mặt trời đã lặn nhưng ánh sáng vẫn còn rõ. Dạo gần đây, nhà họ Tống thường ăn tối vào giờ này.
Vừa mới dọn cơm xong, trước cửa bỗng nhiên có một chiếc taxi dừng lại. Trương Yến Bình lao xuống xe như một cơn gió:
"Ông chú Bảy có gì ăn không? Mau cho con nếm thử một miếng, con đói sắp c.h.ế.t rồi!"
Phía sau, Kiều Kiều hét lớn:
"Anh Yến Bình! Va-li của anh kìa!"
Vừa nói, cậu vừa đẩy hai chiếc va-li vào trong nhà.
Chỉ có Tần Quân là vẫn giữ phong thái điềm tĩnh, trước tiên thanh toán tiền xe, sau đó kiểm tra lại hành lý một lần nữa, rồi mới bình thản chào tạm biệt tài xế.
Tài xế nhìn căn biệt thự làng quê này một cái, thầm nghĩ: "Một cân trà một vạn tệ đúng là hái ra tiền! Xây nhà cũng hoành tráng thật!"
Nhưng người nhà họ Tống thì lại ngạc nhiên hết sức.
"Yến Bình, không phải con bảo đi du lịch sao? Mới có..."
Ngô Lan tính toán một chút: Chiều hôm trước xuất phát, tối qua nhà còn tổ chức bắt cá, đến hôm nay...
"Mới hai ngày thôi chứ mấy? Mấy đứa đi du lịch kiểu gì vậy?"
Rồi bà nghĩ thêm một chút:
"Có phải ngại tiêu tiền của Kiều Kiều không? Trời ơi, Kiều Kiều bây giờ hiểu chuyện lắm! Em ấy đã mời thì các con cứ tận hưởng thoải mái đi. Mất công bay đến Hải Thành, nào là máy bay, nào là tàu cao tốc, thế mà chỉ đi có hai ngày... Chưa kịp đi dạo hết bờ biển nữa!"
Theo quan điểm đơn giản của bà, đã mất công trả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3942999/chuong-570.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.