Tiểu Thái đầy hào hứng, nhưng mẹ Thái lại chẳng vui vẻ gì, vì bà cứ lướt nhóm chat hoài, giờ thì biết nhà mình là nhóm cuối cùng đến nơi rồi!
Người ta thậm chí còn quay video ngay bên bờ ao rồi kìa!
Đứa nhỏ tội nghiệp này lái cái xe lớn mà chậm rì rì…
“Mẹ chẳng quan tâm con ăn cái gì đâu! Lái xe nhanh lên cho mẹ! Ngày nào cũng chậm như rùa, xuất phát cùng lúc mà giờ còn chưa thấy đuôi xe người ta đâu, còn muốn ăn lẩu lòng heo? Con mơ đẹp quá ha!”
Haizz, con người đến tuổi trung niên, không biết lái xe, phải dựa vào con cái, chỉ muốn mua ít thực phẩm về nhà thôi mà cũng phải dịu giọng nịnh nọt, đúng là chua xót quá đi…
Mẹ Thái thở dài não nề.
Tiểu Thái: …
Tiểu Thái thấy oan ức lắm.
Đường núi khó đi, cô cẩn thận một chút cũng là sai sao? Đường xóc nảy thế này mà cô chẳng than lấy một câu đấy nhé!
Hơn nữa đã tự mình mua thực phẩm thì chọn loại ngon một chút cũng là bình thường thôi mà… Thôi thôi, lẩu lòng heo đúng chuẩn chẳng dễ gặp, coi như vì bữa ăn này vậy!
Cô cắn răng, bẻ lái một cái, trước mắt bỗng chốc sáng bừng, một dãy nhà cũ rải rác hiện ra.
“Đến rồi, đến rồi!”
“Chưa đến, chưa đến!”
Mẹ Thái hăng hái chỉ đạo: “Dì Từ của con ở phía trước… lái tiếp đi, đúng rồi, đúng rồi, chỗ ngã rẽ kia, quẹo qua là thấy rừng trúc chưa? Đi vòng qua rừng trúc, đúng rồi! Thấy xe thuê của dì Từ chưa? Đó đó!”
Tiểu Thái há
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3942983/chuong-554.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.