Giáo sư Tống suy nghĩ một chút: “Em có bao nhiêu ngân sách?”
Tống Đàm do dự một lúc: “Chắc khoảng 1,5 triệu ạ?”
Cơ bản là toàn bộ thu nhập từ vườn đào.
Vườn hạt dẻ bên kia cũng có chút thu vào, nhưng cô còn phải chuẩn bị tiền để cuối năm trả nợ vay của thôn, nên tạm thời không tính tới.
Cô nghĩ khoản tiền này cũng không nhiều lắm, dù sao diện tích rộng thế này, riêng khâu chuẩn bị ban đầu cũng đã tốn không ít… Không ngờ giáo sư Tống lại gật đầu: “Rất tốt, vốn khá dồi dào đấy.”
Tống Đàm: ??? “Thật sao?” Cô có chút hoài nghi.
“Thật.”
Giáo sư Tống nhìn qua mảnh đất trước mặt: “Em chỉ có hơn 300 mẫu thôi mà? Cộng cả bãi bồi ven sông, tính hết cỡ cũng chỉ khoảng 500 mẫu, em biết dự án trước của tôi bao nhiêu không? 3000 mẫu.”
“3000 mẫu, năm đầu tiên cũng chỉ tốn hơn 1 triệu một chút.”
Đương nhiên, về sau mỗi năm đều phải liên tục cải thiện và bảo trì.
Nhưng so sánh mà nói, mảnh đất này thật sự không đáng là bao… Lui một vạn bước mà nói, diện tích bé thế này, ban đầu giáo sư Tống còn chẳng muốn tới. Nhưng người ta đã nhờ vả nhiều lần, nói thế nào cũng phải đi một chuyến, không lỗ.
Giờ ngẫm lại, đối phương chắc chắn đã ăn đồ nhà này rồi!
Thật sự không lỗ!
Giáo sư Tống còn thầm nhủ: Thực ra, nếu muốn tối đa hóa lợi nhuận, đương nhiên là nên trồng một loại cây duy nhất. Dễ quản lý, chi phí nhân công cũng dễ phân bổ.
Nhưng kiểu trồng lộn xộn, đông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3942970/chuong-541.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.