Đúng 3 giờ chiều, Tống Đàm đúng giờ đưa ba người đến ga tàu cao tốc.
Nhìn chiếc bán tải cũ kỹ của mình, cô không khỏi cảm thán: "Vẫn hơi nhỏ thật, nhưng may là cốp xe có thể để hành lý."
Một giáo sư và ba nghiên cứu sinh, vừa đủ bốn người.
Để tỏ lòng tôn trọng, cô còn lót vài tấm bìa cứng dưới thùng xe, sợ xóc nảy làm hỏng vali của họ.
Nhìn sang Kiều Kiều bên cạnh, vẻ mặt đầy phấn khích, cậu đội mũ lưỡi trai, trên vali đặt một chiếc ba lô nặng trịch (học theo Trương Yến Bình và Tần Quân),lúc này đã không kịp chờ đợi mà vẫy tay chào cô:
"Chị ơi, tạm biệt! Em sẽ mua ngọc trai cho chị! Thầy Tần bảo trên bãi biển có rất nhiều chỗ bán ngọc trai!"
Tống Đàm: …
"Được rồi được rồi, biết rồi… Mau vào ga đi."
Đợi mọi người đi khuất, cô ngồi trong xe, nhìn bãi đỗ xe dưới tầng hầm yên tĩnh, bỗng thấy hơi trống trải.
Haizz, từ khi trở về, cô chưa từng xa Kiều Kiều ngày nào.
---
Bên này.
Trương Yến Bình và Tần Quân dẫn Kiều Kiều dạo một vòng quanh ga tàu cao tốc: "Đến đây, theo anh soát vé, phải đặt giấy tờ vào chỗ này, nếu không biết thì nhìn người phía trước làm thế nào."
"Vẫn không hiểu hả? Đừng sợ, cứ mạnh dạn hỏi người khác."
"Đó là nhận diện khuôn mặt, đúng rồi!"
"Chỗ này bán đặc sản đấy, nhưng đắt hơn bên ngoài chút, đây rồi, chỗ ngồi, mình ngồi đợi tàu nhé…"
Trương Yến Bình thả người ngồi phịch xuống ghế.
Những người xung quanh lén nhìn sang.
Đúng là một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3942955/chuong-526.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.