Dường như thấy tiền cứ ào ào chảy vào túi mình, ông chủ Tiền càng hăng hái hơn. Lúc này, ông ta do dự một chút, rồi dứt khoát nhét mấy quả cà chua bi trong tay vào miệng, nhai rộp rộp. Cố gắng kìm lại khoái cảm muốn nheo mắt tận hưởng, ông ta ực nốt ngụm trà cuối cùng trong ly, rồi tiện tay quẳng ly vào nhà, lập tức vội vàng lên núi tiếp.
Giữa trưa 38 độ, trời nắng gắt, dù trong rừng có bóng mát thì cũng chẳng phải nơi thích hợp để làm việc!
Ấy thế mà ông ta vẫn cắm đầu cắm cổ hái thêm sáu sọt đào, suýt chút nữa bị cảm nắng ngã quỵ. Cuối cùng bị chú Trương kéo lê lết mới lôi được ra ngoài.
"Ông vội cái gì chứ?"
Người kia thực sự không hiểu nổi ông chủ này: "Đã bao trọn cả vườn rồi, đào có chân đâu mà chạy mất? Hơn nữa, trời nóng thế này, hái xuống rồi bị nắng hun mềm, chất lượng giảm đi nhiều đấy!"
Nghe vậy, ông chủ Tiền mới chịu dừng lại.
Đến khi về đến nhà Tống Đàm hồi sức, ông ta vẫn thở dài thườn thượt:
"Cô nói xem, tôi bỏ thêm tiền thuê người ở làng khác đến hái đào có được không?"
Tống Đàm thắc mắc: "Ông nói đào bán đắt hàng, chứng tỏ bây giờ là thị trường của bên bán, vậy vội cái gì?"
Ông chủ Tiền hơi ngại ngùng, ấp a ấp úng một hồi mới nói: "Cái đó... phí vào siêu thị tính theo ngày..."
Hơn nữa, ông ta còn lo lắng chuyện khác: hệ thống siêu thị có thời gian thanh toán 15 ngày, nhưng làm ăn buôn bán thì chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3942944/chuong-515.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.