Tiểu Giang lải nhải mãi, tốn thêm một chút sức lực, cuối cùng cũng mở được cái lọ trông bình thường kia.
Trong khoảnh khắc đó, một mùi cay nồng tươi mới lập tức xộc thẳng vào mũi, vây quanh anh ta. Không kịp phòng bị, anh ta lập tức há to miệng.
"A, a, a!!!"
Cuối cùng, kịp thời rút một tờ khăn giấy che mũi lại, rồi hắt hơi một cái thật mạnh.
"Ắt xì!"
"Cảm giác cay quá! Kích thích quá đi mất!" Trợ lý vốn là một tín đồ của đồ cay, vui sướng hét lên: "Thật sự cay đến thế luôn sao!"
Bị cơn hắt hơi làm cho tỉnh táo hơn, Tiểu Giang ngồi tại chỗ, cảm thấy mũi thông suốt hẳn.
Anh ta khẽ động đậy chóp mũi, quả nhiên lại ngửi thấy hương thơm đặc biệt của nó.
Anh ta có chút kinh ngạc: "Độ cay của tương ớt xanh này không giống với tưởng tượng của tôi chút nào… Thơm quá!"
Tiểu Giang đưa hũ tương sát vào ống kính, lật qua lật lại để cho mọi người nhìn rõ.
[Phải công nhận, nhìn miếng t.hịt bò có vẻ nhiều thật đấy!]
[Đúng vậy, những miếng t.hịt này nhìn béo bóng, trông ngon ghê!]
[A… húp một ngụm nước miếng… Mới nhìn thôi đã thấy cay rồi]
[Hơi mắc nhỉ, nhỏ xíu thế này mà trộn cơm chắc hai bữa là hết]
Trợ lý ngồi bên cạnh là dân ăn cay chính hiệu, lúc này đứng cạnh hũ tương ớt t.hịt bò, nước miếng sắp nhỏ xuống bàn, liên tục giục giã:
"Anh Giang, mau nếm thử đi, thử ngay đi!"
"Nếm! Phải thử ngay bây giờ!"
Tiểu Giang cầm hai đôi đũa dùng một lần đã chuẩn bị sẵn, cùng trợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3942934/chuong-505.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.