Trương Yến Bình mang theo bốn viên thuốc cuối cùng mà anh ta vất vả moi được từ chỗ Quách Đông, vừa về đến nơi đã nghe được tin này, lập tức cảm thấy uể oải.
“Giá trong phòng livestream tăng cũng không sao, dù gì cũng phải có khoảng cách với giá sỉ. Nhưng đâu cần gấp gáp vậy chứ? Tôi vốn định đợi sau buổi livestream này rồi mới liên hệ với mấy mối sỉ trước đây.”
Giá đào cao quá, vườn lại nhỏ, không thu hút được thương lái lớn, chỉ có thể lấy chất lượng bù vào số lượng. Dù sao cũng không mong có thể dọn sạch vườn trong một lần.
Chỉ cần vài đơn hàng lẻ, bên này pha ấm trà đãi khách, bên kia có người đặt sỉ cả ngàn cân, thế là cũng đủ xoay vòng rồi.
Anh ta an ủi: “Yên tâm đi, đào mỏ quạ đâu có dễ hỏng, không phải loại đào mật mềm nhũn. Hái xuống mà bảo quản tốt, bỏ tủ lạnh thì để được cả tháng ấy chứ!”
Tống Đàm cũng thở dài: “Cái này em biết, nhưng giá đã đặt ở đây, em vẫn muốn bán loại tươi ngon nhất.”
Không thì phí hoài hương vị thơm ngon này quá!
Không thì cô sốt ruột làm gì? “Vậy thì cứ thế đi.” Trương Yến Bình cũng thở dài, “Tiếp tục livestream, giá cứ theo em nói, 80 tệ một cân. Đừng mong phòng livestream có bao nhiêu doanh thu, chủ yếu là tạo chút nhiệt thôi.”
Anh ta tính toán nhanh chóng: “Em báo với ông chủ Tiền một tiếng, bảo là chúng ta giúp ông ấy hâm nóng thị trường online trước.”
Vừa khéo ăn trưa xong có thể sắp xếp người, ba giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3942917/chuong-488.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.