Trương Yến Bình vội vàng nói:
"Nhà anh dùng túi nilon xách hai bọc qua là được rồi, em dùng thùng đóng gói làm gì, bọn họ còn chẳng dám ăn đâu!"
Đây cũng là lý do anh ta không muốn ở nhà.
Bởi vì cha mẹ anh ta thực sự muốn nhường hết đồ ngon cho con trai, giữ lại toàn bộ phần cực khổ cho mình.
Nhưng vấn đề là…
Trương Yến Bình không khách sáo mà nghĩ: Trước khi Tống Đàm quay về nhận thầu núi, điều kiện nhà anh ta chắc chắn tốt hơn nhà Tống Đàm mười lần. Vậy mà ăn một con cá cũng phải chia bụng cá trước cho anh ta...
Áp lực này có lớn không cơ chứ? Thật sự hết cách mà.
…
Hai người vừa bàn bạc xong, Tống Đàm cũng bước đến trước mặt ông chủ Tiền, vẻ mặt đầy luyến tiếc nhưng cực kỳ nghiêm túc nói:
"Ông chủ Tiền, tôi không nói nhiều nữa. Nếu ông thực sự muốn lấy 70 vạn tệ tiền hàng, giá 57 tệ một cân, không bớt một xu nào."
Mấy lời này nói ra chỉ để nghe thôi, ai biết mặc cả thì chẳng bao giờ tin nổi.
Thế là ông chủ Tiền cũng bắt đầu kỳ kèo giá cả, đúng là phong thủy luân chuyển! Trước đây ông đi thu mua đào, nhà nào mà không tiếp đãi niềm nở?
Giờ thì hay rồi, ngược lại chính ông lại là người muốn có được lô đào này bằng mọi giá.
Mặc cả đến mức thở hổn hển.
"Cái thùng này tính ra cũng phải hơn ba tệ rồi nhỉ, tôi còn giúp cô tiết kiệm tiền vận chuyển nữa, 50! 50 đã là giá trên trời rồi! Tôi lấy 70
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3942916/chuong-487.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.