Trương Yến Bình cứng đờ quay đầu lại.
"Cây cao lương… còn phân ra loại ngọt và không ngọt à?"
"Tất nhiên rồi." Kiều Kiều nhìn anh ta với ánh mắt kỳ lạ. "Loại ngọt là một giống khác, phải một tháng nữa mới chín. Năm nào ông nội cũng trồng riêng mấy cây cho em ăn đấy."
"Anh Yến Bình, có phải anh thèm lắm rồi không? Không sao, cứ c.h.ặ.t đi, năm nay trồng nhiều lắm."
Trương Yến Bình đơ người, không biết nên biểu cảm thế nào cho phải.
Một lát sau, bên cạnh chợt vang lên tiếng cười "phụt phụt" nhịn không nổi của Tần Quân. Trương Yến Bình lập tức trừng mắt:
"Được lắm, đồ thầy giáo gian xảo! Đây là phẩm hạnh mà một người thầy nên có sao?"
Tần Quân chớp mắt vô tội: "Tôi làm gì nào?"
Trương Yến Bình nghẹn họng.
Anh ta quay đầu lại, thấy Tần Quân chìa tay ra: "Đưa d.a.o đây, tôi c.h.ặ.t cây ngọt cho anh ăn."
Không hiểu sao, Trương Yến Bình cứ thấy có gì đó không ổn, nhưng vẫn ngớ ngẩn đưa d.a.o qua.
Bên này, hai người lớn vô dụng còn đang loay hoay c.h.ặ.t mấy cây cao lương cao lớn, Kiều Kiều thì đã nhanh gọn c.h.ặ.t xong cả một hàng. Vừa làm, cậu vừa không quên trò chuyện với mọi người trong livestream.
"Cái này dễ c.h.ặ.t hơn bắp nhiều."
Thao Dang
"Các bạn nhỏ à, nếu nhà có trồng bắp thì thử so sánh xem nào."
"Nhưng mà tôi vẫn thích bắp hơn, vì năm nay là do chính tay thầy giáo Kiều Kiều trồng đó! Đến lúc thu hoạch tôi sẽ bẻ bắp cho mọi người xem nhé!"
[Gì cơ? Thầy giáo Kiều Kiều tự tay trồng á?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3942888/chuong-459.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.