Nhưng mà... 10.000 cọng? Ông không phải đang đan đệm giường đấy chứ?
Cô tò mò hỏi: "Ông ơi, trước đây ông đan cho con bao nhiêu cọng vậy?"
"Hồi đó cỏ không đủ..." Tống Hữu Đức vừa dọn dẹp đống cỏ phơi trong sân, vừa thản nhiên nói: "Cái chiếu của các con ông chỉ đan đơn giản một lớp, lại hẹp nữa, nên chưa tới 1.000 cọng đâu."
Tống Đàm: ...
"Thế của Kiều Kiều thì sao ạ?"
Tống Hữu Đức lập tức đắc ý: "Cái của Kiều Kiều có tốt không? Ông nói cho con biết nhé, ước chừng phải dùng tới 3.000 cọng đấy! Hai mặt đan đều và đẹp cả! Ông còn đan vừa khít với kích thước giường của nó nữa."
"Đợi mùa hè qua đi, giặt sạch phơi khô rồi cuộn lại, dùng được nhiều năm lắm! Đừng nghĩ ông lâu không đan nữa, giờ làm lại vẫn cừ lắm, gọi là gì nhỉ? Đao cũ vẫn sắc!"
Ông lão này đắc chí quá!
Tống Đàm liền căng mặt: "Ông ơi, ông thiên vị quá lộ liễu rồi đấy ạ!"
Tống Hữu Đức cũng bối rối: "Sao con còn nhắc chuyện đó? Ông đã nói rồi, hồi đó cỏ không đủ, con biết cái bãi cỏ lớn thế kia sao không nói sớm với ông? Giờ đành phải đan lại cho các con thôi, không thì sao? Đan cho con cái 10.000 cọng nhé?"
"Con không cần đâu ạ."
Tống Đàm lắc đầu: "Đệm giường bây giờ êm lắm, nằm lên không có khe hở ở lưng. Ông đan cái 10.000 cọng, chỗ cao chỗ thấp, chắc hỏng nhanh lắm."
"Thôi! Con đây cũng không phải người so đo chi li, ông đan cái 2.000 cọng là được rồi."
Tống Hữu Đức: ...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3942880/chuong-451.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.