Thuê xe đi về quê tối đa chỉ mất 600 tệ.
Nhưng lúc này, Quách Đông thực sự không có tâm trạng để quan tâm đến chuyện đó. Cô chỉ tay vào chứng nhận tài xế và biển số xe: "Tôi chụp ảnh lại nhé."
Tài xế cũng quen rồi, chủ động chỉ vào thông tin trong xe: "Đều ở đây cả, công ty bọn tôi có ghi chép hết, À đúng rồi, cô đi làng nào thế? Xa quá tôi cũng không rành đường, có định vị không?"
Quách Đông cũng chẳng biết.
Nhưng không sao, có bản đồ là được. Cô tỏ ra chắc chắn: "Có, nhà có chuyện gấp, họ đang giục tôi đây. Anh cứ đi theo GPS là được."
Nói xong, cô lên ghế sau.
Điều hòa trong xe hơi lạnh, nhưng Quách Đông không nói gì, ngược lại còn thở phào một hơi, tay luồn vào gấu váy kẻ caro lục lọi.
Ối dồi ôi!
Tài xế giật mình, mắt không dám nhìn kính chiếu hậu nữa.
Chỉ thấy từ dưới lớp váy, một ống quần thể thao mỏng bó gấu lôi ra, che kín mắt cá chân.
Rồi đến ống còn lại.
Sau đó, Quách Đông cởi nút thắt ở eo váy caro, lộ ra bên trong là một chiếc áo phông trắng đơn giản. Cái váy kẻ caro ngang hông biến thành một chiếc áo sơ mi cotton rộng màu đen xám, nhăn nhúm. Cô vẩy nhẹ một cái, khoác thẳng lên người làm áo ngoài.
Tài xế: …
Anh tài già bắt đầu thấy bất an.
Khoan đã… giá xe thế này cũng không phải rẻ lắm nhỉ? Sao trông giống phim gián điệp thế này? Anh ta liếc trộm ra sau, chỉ thấy cô gái trông như sinh viên đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3942863/chuong-434.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.