“Không giống nhau.” Lớp trưởng nhìn ngó người chuẩn bị cắt hai quả dưa cuối cùng, lúc này mới quay qua trả lời để trông không quá tham ăn.
“Ngày mai nhà Tống Đàm gặt lúa, mọi người định mang theo bọn trẻ đến xem. Nơi khác cũng đâu có ruộng để cho con cái mình phá như thế này đâu!”
Anh ta tự biết rõ tình hình, thời buổi này đưa trẻ ra ngoài chơi, vừa tốn thời gian vừa tốn công, gia đình có ý thức thì không sao, còn không thì không tránh khỏi phá phách một số thứ.
Vậy nên Tống Đàm đồng ý dễ dàng thế, mọi người thật sự cảm kích.
“Các cậu ngốc à!”
Ngô Thiến Thiến tức muốn nhảy dựng lên: “Nhà cô ta gặt lúa, các cậu đến giúp mà còn cảm ơn cảm tạ? Trời nóng thế này ở nhà bật điều hòa chơi điện thoại không sướng hơn sao?”
Cả hội không hiểu nổi Ngô Thiến Thiến nữa.
Cô nói xem, nếu đã không ưa Tống Đàm, thì cứ từ đầu tới cuối mà công kích cô ấy đi!
Sao lại vừa mồm nói không ưa, vừa tiền tiêu như nước?
Chẳng lẽ dưa hấu ngon thế chỉ có cô mới xứng đáng mua à?
Nói gì thì nói, cô Ngô Thiến Thiến chưa kết hôn, làm sao biết được khó khăn trong việc dạy dỗ con cái?
Mọi người chẳng lẽ không biết ở nhà bật điều hòa chơi điện thoại sướng thế nào sao? Nhưng còn phải xem bọn trẻ trong nhà có chịu đồng ý không, giáo viên yêu cầu làm báo cáo hay bài tập gì cũng phải xem có đồng ý không…
Cả hội ngầm trao đổi ánh mắt, đều thấy Ngô Thiến Thiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3942814/chuong-385.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.