“Không, không phải vậy!” Các bạn học bên cạnh vội vàng giải thích, “Là vì dưa ngon quá, không cẩn thận làm vỡ thôi.”
“Cậu ngửi thử mà xem, đúng là thơm thật!”
“Đúng thế, Thiến Thiến, không ngờ cậu lại chịu chi như vậy…”
Nói xong, mọi người bỗng quay lại nhìn Ngô Thiến Thiến, ánh mắt phức tạp.
Cậu nói chuyện trong nhóm lúc nào cũng đá xoáy, làm mọi người hiểu lầm. Ai dè thật sự bỏ ra cả đống tiền để ủng hộ việc kinh doanh của bạn cũ…
Hai ngàn tệ đấy! Không ít đâu!
Mọi người bỗng nhớ lại những hiểu lầm trước đây, ai nấy đều thấy hơi ngại ngùng.
Nhưng Ngô Thiến Thiến lại chẳng để ý, chỉ nghe mọi người nói vậy, rồi ngượng ngùng cười:
“Các cậu biết tớ bỏ hai ngàn tệ mua dưa à? Haiz, bạn cũ lâu ngày không gặp, chuyện này cũng không có gì to tát.”
“Chủ yếu là Tống Đàm cứ ngày nào cũng khoe dưa nhà cô ấy ngon thế nào, nói không có trên trời, chẳng có dưới đất... Tớ cũng muốn mọi người thử xem thôi.”
Rồi cô ta cười nhếch mép nhìn Tống Đàm: “Tống Đàm, nếu dưa của cậu không ngon, sau này chúng tớ làm sao ủng hộ việc kinh doanh của cậu nữa đây?”
Tống Đàm nhìn hai cậu bạn đang lau dưa bằng khăn giấy, chuẩn bị cắt, nở một nụ cười khiêm tốn:
“Không sao, ăn thử là biết ngay mà.”
Hai cậu bạn chuẩn bị cắt dưa cũng không quên nhắc nhở: “Gọi bọn trẻ con vào đi, dưa này không lạnh, vừa cho chúng ăn được.”
Quả dưa năm cân chẳng to gì mấy, cậu bạn kia thoăn thoắt mấy đường d.a.o đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3942813/chuong-384.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.