Ngoài ruộng rau.
Ông lão Lý vừa hóng được một câu chuyện phiếm to bự cùng đám đông, giờ dắt bò đến chỗ rừng tre mát mẻ, lại vừa lải nhải với con bò già của mình.
Trong khi đó, Tam Bảo và Tứ Bảo lắng tai nghe ngóng thêm một hồi, phát hiện trong nhà chủ nhân chẳng có động tĩnh gì. Cả hai đứa khẽ khịt mũi, rồi lại nằm ườn ra với vẻ thất vọng như những chú c.h.ó không được ăn trái dưa nào.
Chỉ đến khi có tiếng bước chân vọng lại, hai đứa lập tức dựng đứng đôi tai!
Thấy bóng dáng Tống Đàm, cả hai liền phóng vút tới như tên bắn, cái đuôi ngoáy tít mù sắp thành cánh quạt.
Cái màn “ôm hôn nhấc cao” mỗi lần gặp mặt là không thể thiếu giữa Tống Đàm và bọn chúng.
Thế nên, Tôn Thủ Bình – người đi theo phía sau – chỉ biết há hốc mồm nhìn Tống Đàm ôm c.h.ặ.t lấy Tam Bảo quay một vòng, rồi lại bế luôn cả Tứ Bảo lên xoay thêm một vòng nữa!
Con đường đất nhỏ xíu vậy mà cô đứng vững không chút lung lay, khiến Tôn Thủ Bình sợ xanh mặt, chỉ lo người với c.h.ó cùng nhau bay xuống ruộng mất.
Quá đỗi kinh ngạc, anh ta còn chẳng nhận ra Tống Đàm khỏe đến mức nào.
Sau khi đặt hai đứa c.h.ó xuống, Tống Đàm quay sang, chỉ tay vào ba con c.h.ó mà Tôn Thủ Bình mang đến.
“Tứ Bảo, muốn tìm bạn gái không? Chọn một con đi?”
“Cô nói nhảm cái gì thế!” Tôn Thủ Bình lườm cô một cái, “Nếu muốn sinh con, chắc chắn phải là Bảo Tàng nhà tôi – Bảo Tàng cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3942792/chuong-363.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.