Sự quyến rũ của cây t.h.u.ố.c lá quả là vô hạn.
Hai ông già, người chẻ củi, người lấy than, nhóm lửa rực cháy, chỉ mong sớm làm nóng căn phòng này đến mức khô ráo hoàn toàn để có thể treo những lá thuốc quý giá lên sấy.
Chưa tới mùa hè mà cả sân đã đầy mồ hôi của mọi người, tạo nên một không khí hết sức náo nhiệt.
Ấy thế mà ông chú Bảy vẫn kỹ lưỡng, thỉnh thoảng lại vào phòng kiểm tra, miệng lẩm bẩm: “Vẫn còn chút ẩm, cần sấy thêm nữa.”
Để lá thuốc đạt hiệu quả tốt nhất, dù là những lá non vừa bấm đỉnh hái xuống, Tống Hữu Đức cũng không dám qua loa. Lúc này ông lại thêm hai thanh củi vào lò.
Tống Đàm cứ đi qua đi lại, thấy căn phòng trống rỗng có vẻ không hợp lý. Cô bèn đề xuất:
“Hay là... dù sao căn phòng này cũng để không, chi bằng hun ít xúc xích, treo t.hịt xông khói, không thì ông chú Bảy treo thêm hai con vịt quay lò, hoặc làm thêm vài dải ba chỉ giòn đi?”
“Thịt trong tủ lạnh còn mà, giờ lấy ra rã đông là vừa.”
Ôi trời!
Nghe đến đây, người nhà không hút thuốc ai nấy mắt đều sáng rỡ, chỉ có ông chú Bảy và Tống Hữu Đức là sững sờ.
Ngay sau đó, Tống Hữu Đức lập tức nhảy dựng: “Không được! Trong phòng treo lắm t.hịt như thế, mùi gì ra được? Lá thuốc tôi sấy còn ra gì nữa?”
“Sao lại không ra gì?”
Tống Đàm cãi lý: “Dù sao hút thuốc cũng có hại cho sức khỏe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3741434/chuong-274.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.