Tiểu Phùng đi quanh chiếc xe bán tải, lưỡng lự mãi mà không quyết định được. 
Tống Đàm thì hoàn toàn không để ý có người đang phân vân chỉ vì một nắm hành lá của mình. Hôm qua cô kiếm được không ít tiền, kế hoạch thu hút khách câu cá mang về thành quả tích cực, khiến cô đầy hứng khởi và tự tin. 
Quả nhiên, sau khi các khách hàng tranh nhau mua, hàng hóa trong kho chỉ còn lại rất ít, một người bán rau ở gian bên mới tiến đến: 
“Trời ạ! Ba lạng hành mà bán hai mươi đồng, tính ra hơn sáu mươi đồng một cân, còn đắt hơn cả ngọn hương xuân nữa chứ!” 
Hắn nhìn kỹ thêm: 
“Sao cô không làm sạch hành trước khi bán chứ? Phần rễ trắng này còn dính chút đất, nặng cân thế kia!” 
Tống Đàm cười tươi rói: 
“Lấy một nắm chứ? Mỗi nắm hơn ba lạng đó.” 
Người bán rau: “…” 
“Lấy thì lấy!” 
Hắn bực bội rút điện thoại ra chuyển khoản. 
Quay sang nhìn thấy bó rau mùi và rau tía tô tươi rói, hắn do dự một chút rồi lại tiếp tục chuyển khoản: 
“Cho tôi một bó tía tô, trưa nay tôi xào với đậu hũ chiên.” 
Đã mua thì mua cho trọn, nghĩ vậy hắn lại chuyển thêm sáu mươi đồng, lấy cả tỏi tươi và rau mùi. 
Tổng cộng một trăm hai mươi đồng, mà gom lại chỉ vừa một túi nhỏ nhẹ hều. Người bán rau nhăn mặt: 
“Cả túi rau này không đủ xào một đĩa nữa.” 
Có lẽ vì lý do đó, hôm nay rau bán hơi chậm hơn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3733351/chuong-204.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.