Hành mà ‘chú Cá Cỏ’ ở tầng dưới tặng đúng là quá tuyệt.
Thân hành tươi non, là loại hành đỏ địa phương, củ hành màu tím đỏ, rễ trắng vẫn còn dính chút đất, trông không sạch sẽ lắm.
Nhưng sức sống của hành thì thật đáng kinh ngạc, ngay cả lúc rửa, Tiểu Phùng cũng không nỡ mạnh tay.
Nghĩ đến việc con trai muốn ăn cơm dầu hành, cô lại cảm thấy có chút xót xa: “Con hiểu chuyện quá, biết nhà mình không khá giả, chưa bao giờ đòi hỏi những món ăn đắt tiền.”
Nhưng hoàn cảnh gia đình là vậy, Tiểu Phùng cũng không thể chiều chuộng quá mức, chỉ cố gắng hết sức làm bữa cơm thật ngon để bù đắp cho con.
Cô lấy chiếc nồi đất trong nhà ra, vo sạch một hộp gạo, thêm chút dầu và muối trộn đều vào.
Sau đó, cô cất những loại rau giảm giá vừa mua từ siêu thị vào tủ lạnh, chỉ giữ lại hai bó hành kia.
Hai cân hành thực sự là không ít, cô cẩn thận lấy ra ba cây, phần còn lại bọc kỹ để vào ngăn mát. Rồi cắt phần củ trắng của hành, gói riêng lại, để dành ngày mai xào rau.
Tiếp đến, cô thái nhỏ những cọng hành xanh mướt thành từng khúc nhỏ – mùi hương độc đáo này khiến cô cảm thấy cay mắt ngay lúc cắt.
Tiểu Phùng bỗng thấy hơi thất vọng.
Vì cuộc sống khó khăn, mỗi ngày gói bánh bao, cô chỉ mua hành thường ở chợ.
Hành mà ‘chú Cá Cỏ’ cho, vừa nhìn đã biết là loại hảo hạng, mùi vị cũng thật khác biệt.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3733349/chuong-202.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.