Tống Tam Thành lo lắng đến mức không biết phải giải thích thế nào!
Ở phía bên kia, ông lão Lý nhìn hai người họ mà không giấu được sự ghen tỵ, thốt lên:
"Ôi, ông anh ơi, cháu gái nhà anh thật là hiếu thảo. Còn bỏ tiền mua cho anh chị cái xe ba bánh... Xe ba bánh vừa chở hàng được, vừa chở người được, đi đâu cũng tiện lợi."
Khuôn mặt đầy nếp nhăn của Tống Hữu Đức phút chốc giãn ra, trông hớn hở như một bông cúc nở rộ.
"Đúng vậy, tuổi già rồi, đi xa mà thở dốc thì phiền lắm, có cái xe ba bánh đúng là tiện lợi vô cùng."
"Con bé Tống Đàm nhà tôi là thế đấy, sống ở thành phố lớn quen tay tiêu pha thoải mái, tôi bảo không cần, nó vẫn nhất định phải mua..."
Sự ghen tỵ của ông lão Lý là thật. Ông lại thở dài:
"Ông anh à, anh đúng là hưởng phúc lớn. Nhìn con cháu nhà anh mà xem, vừa trồng t.h.u.ố.c lá cho anh, lại còn mua xe, vừa có tiền vừa có tình."
"Chứ như mấy đứa nhà tôi, cả năm chẳng thấy bóng dáng đâu, chỉ Tết nhất mới ghé qua. Năm nay lễ Thanh Minh về thắp nhang cho mẹ chúng nó xong, lúc đi còn vặt mất mấy rổ rau trong vườn tôi. Đổi lại, chỉ mang cho tôi một túi bánh trứng..."
Tống Hữu Đức nghe vậy không dám tiếp lời, vội nói:
"Ông này, đừng nói lung tung! Tôi rõ ràng thấy con trai ông mang cho ông mấy thùng đồ, con gái ông còn đưa cho ông một miếng sườn to nữa mà!"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3728692/chuong-166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.