Con người ai cũng có tâm lý hùa theo đám đông.
Khi một nhóm người dày dạn kinh nghiệm trong việc chọn rau tại chợ vây quanh một quầy nhỏ để tranh nhau mua, những người đến sau chỉ có thể càng ngày càng nhiều.
Tống Đàm chỉ cảm thấy mã QR để thanh toán không ngừng vang lên, tay cô bận rộn không ngừng để bỏ rau vào túi.
Người này muốn mua hành dại, người kia muốn mua rau tề thái, còn có người lại muốn mua rau sam…
May mà cô là người tu luyện, tay mắt nhanh nhẹn, nếu không lần đầu bán rau đã gặp cảnh như thế này, hẳn sẽ bị người khác lợi dụng mà lén lút lấy rau mà không trả tiền.
Bên cạnh, Kiều Kiều hào hứng rút túi ni-lông, lắc lắc mở ra và đưa cho chị, chơi vui không gì bằng.
Cậu chẳng hiểu chuyện buôn bán, nhưng việc rút túi quả thật quá thú vị!
“Kiều Kiều, kêu một tiếng bảo là hết rau tề thái rồi.”
“Dạ.”
Cậu ngoan ngoãn đặt túi xuống, đứng thẳng người, tay khum khum trước miệng, hét lớn: “Rau tề thái – bán hết rồi!”
Người phía sau nghe thế, càng không cam lòng: “Sao lại hết rồi? Ta đợi để gói sủi cảo mà!”
Họ chưa chịu thua, chen lên trước để mua – không có cá thì tôm cũng được!
Người ở xa hơn nghe vậy – cái gì? Giờ có rau tề thái bán à? Ở đâu bán vậy? Mới bán mà đã hết rồi?
Ôi chao, vậy chắc chắn là rau tề thái ngon! Phải qua xem thử, nhớ mặt quầy để mai đi sớm!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3726177/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.