Sau đó, tôi làm một bữa sáng thật phong phú,Quản Nghiêu ngồi ở ghế, vừa ăn cơm vừa kể chuyện xưa,thỉnh thoảng lại nức nở một tiếng,cảm giác như giây tiếp theo cậu ta sẽ khóc vậy,nhưng dù vậy cũng không cho tôi giúp cậu ta lau nước mắt.
Ăn xong bữa cơm này,cuối cùng tôi cũng biết được lý do vì sao hai năm trước Hạ Hạo Thiên lại thả tôi ra,con mẹ nó,thì ra là do Quản Nghiêu phải rẻ khuôn mặt cùng cái mông bảo vật của cậu ta, không ngờ rằng Hạ Hạo Thiên cư nhiên lại ghi hình,hai năm này thỉnh thoảng lại dùng băng ghi hình nayfn uy hiếp Quản Nghiêu, gần nhất mỗi ngày đều tìm Quản Nghiêu muốn bò lên giường cậu ta, bộ dáng kia phỏng chừng là quấn người dữ lắm.
“Anh nói xem vì sao tôi lại phải làm như vậy?Tôi con mẹ nó còn chưa có bị ai thao mông đâu,trước kia cho anh thượng, anh lại không cần,tôi chỉ nghĩ cho một mình anh thượng,đó là vì toi thích anh,vì tôi đối anh nhất kiến chung tình,ai ngờ vừa thoát quần xong anh liền chạy mất!”Quản Nghiêu hướng tôi gào khóc,bên trong nồng đậm ý uỷ khuất,nhưng nghe xong tôi lại hiểu ra, thid ra ngay từđầu Quản Nghiêu cũng rất đểý tôi, chẳng qua đó giờ tôi đều phớt lờ, bởi vì trong lòng tôi có người khác nên không thể hại Quản Nghiêu.
“Quản Nghiêu, đừng như vậy, anh cũng thực thích cậu mà.”Tôi choàng tay ôm vai cậu ta, ýđồđem cậu ta an ủi, ai ngờ cậu ta lại vung tay tôi ra, hấp hấp cái mũi.” Thích thích cái rắm,dù có thích tôi thì tôi cũng không thể thixhs anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-hoang-duong-cua-toi/1928042/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.