Không sai, bây giờ tôi đang cùng một tên thần linh đang lải nhải nói kháy tiến hành cái gọi là “Minh Phủ Chi Quốc Thám Hiểm Ký” - xin thứ lỗi cho tôi về việc mở đầu bộ phim fantasy bằng năm dòng tệ hại như vậy, bởi vì ngoại trừ cái tiêu đề này quả thực không thể tìm được từ ngữ nào thích hợp nào để diễn tả tâm trạng của tôi lúc này.
Tôi là Hera. Về điều này thì tuyệt đối không sai, nhưng đồng thời tôi cũng là Hàn Tiểu Nhạc, một con người cực kỳ bình thường trong mắt thần linh. Nếu nghiêm túc so sánh, hiện tại Hàn Tiểu Nhạc vẫn chiếm phần lớn trong thân thể này. Phần lớn thời điểm, đối với trải nghiệm và ký ức của Hera, giống như xem phim hoặc tiểu thuyết, mặc dù nhớ rất rõ ràng tất cả các tình tiết, nhưng thể hiện cảm xúc luôn chậm hơn nửa nhịp.
Không, nhất định là do hiện tại thân thể là người phàm, việc khôi phục thần cách không có quan hệ với việc bạch nhật phi thăng *. Được rồi, tôi chỉ đùa chút thôi. Tôi cảm thấy Hera không muốn đối mặt với rất nhiều việc quá khứ của chính mình, đem chúng khóa chặt sau một cánh cửa, vì vậy người phàm Hàn Tiểu Nhạc không thể không đứng ra thay nàng thu dọn cái cục diện rối rắm này.
* Bạch nhật phi thăng: Phi thăng làm thần tiên.
Bị tâm thần phân liệt thật là thống khổ.
Cho nên, lúc này khi đứng ở ranh giới giữa nhân gian và Âm Phủ, bị những làn khói đen bay ra từ lòng đất dọa cho phát run sắc mặt trắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-hien-dai-cua-hoang-hau-hera/1477623/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.