Đối với câu hỏi của Hứa Lâm, cả gia đình Lý Cường im lặng suy nghĩ hồi lâu. Việc Lý Hùng khăng khăng gài bẫy Hứa Lâm, từ ngoài nhìn vô thì đã thấy không đơn giản rồi.
Thời bây giờ người ta còn rất cổ hủ, dạng con gái ăn cơm trước kẻng đi tới đâu cũng bị người đời khinh thường. Làm cha làm mẹ, nếu Lý Hùng biết con gái mình đã lỡ như vậy, cho dù không tìm được gã đàn ông kia để bắt chịu trách nhiệm thì cũng còn rất nhiều con đường khác để chọn, đâu nhất thiết phải làm như vậy.
Bây giờ cho là Hứa Lâm bị gài bẫy thành công đi, rồi sau này khi đến tháng đến ngày, em bé trong bụng được sinh ra thì có chắc là Hứa Lâm sẽ không mảy may nghi ngờ? Hơn nữa, Hứa Lâm chỉ say rượu mà thôi, có ai dám bảo đảm rằng hắn ta thuộc dạng người khi tỉnh rượu thì không nhớ gì cả? Biết đâu là ngược lại thì sao? Phải biết hắn vốn dĩ là một người cảnh sát ưu tú. Đến khi bị phát hiện thì cuộc hôn nhân của Lý Mỹ Lệ đừng hòng có được hạnh phúc.
Tính đi tính lại đều thấy chuyện này có lổ hổng rất lớn. Động cơ nào khiến cho Lý Hùng thà rằng hy sinh hạnh phúc của con gái mình cũng muốn kéo Hứa Lâm vào tròng?
Những người khác không nghĩ ra nhưng Mạc Lệ Quyên lại cảm thấy lờ mờ đoán được chân tướng. Nếu nguyên nhân không phải vì Lý Hùng ganh ghét, đố kị hay thù hằn; cũng không phải vì nhìn trúng con người Hứa Lâm thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-hanh-phuc-o-nong-truong/2470334/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.