Mùng một ở nông trường cũng chẳng có gì vui, mấy đứa nhỏ rủ nhau đi chúc tết còn người lớn thì ngồi buôn chuyện ở trong nhà.
Năm nay chắc là cảm nhận tình thế không ổn lắm nên mọi người không dám ăn xài phung phí mà phát tiền lì xì, đổi thành một viên kẹo ngọt. Dù mấy năm trước một bao lì xì cũng chỉ có một hai phần tiền mà thôi.
Mùng hai mùng ba, vì chỉ có gia đình Mạc Lệ Hồng là người thân nên cả nhà Mạc Lệ Quyên không cần đi thăm họ hàng. Vậy là cả đám vòng vèo qua nhà Vệ Gia Vệ Quốc rồi vòng về.
Vậy là hết tết rồi.
Tới mùng bốn, khi cả nhà chuẩn bị bắt đầu làm việc thì nông trường trưởng đến thăm. Ông vào nhà kêu Lý Cường ra đường, hai người rủ rỉ rù rì hồi lâu.
Trần Thái Học kết thúc cuộc nói chuyện bằng vài cái vỗ nhẹ vào vai Lý Cường, sau đó rung đùi đắc ý mà đi mất.
"Có chuyện gì vậy anh?" Mạc Lệ Quyên hỏi.
Lý Cường trả lời: "Bác ấy bảo đội chúng ta đang thiếu một vị đội trưởng, hỏi anh có làm không."
Lúc trước, người nắm giữ vị trí này là cha của Hứa Lâm, nhưng ông đã mất rồi.
Ngừng một chút, anh nói tiếp: "Từ bây giờ trở đi, mỗi một đội trưởng sẽ được trả mười đồng một tháng, bù lại, lượng công việc trong đội cũng tăng lên, không thể để mặc như lúc trước nữa."
"Ý anh thế nào?"
Lý Cường nhỏ giọng: "Anh nghĩ nên làm, bác nông trường trưởng nói làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-hanh-phuc-o-nong-truong/2470296/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.