Editor + Beta: Khuynh Tiếu
Sáng sớm hôm sau, Ngụy Nhiễm tỉnh lại từ giấc ngủ mê man, đến lúc cố gắng cử động cơ thể của chính mình cô mới phát hiện —— thế mà chẳng còn cảm thấy chút đau đớn nào nữa! Những câu thần chú chữa trị kia thật sự có hiệu quả như vậy sao? Có điều, khi cô còn chưa kịp tiếp tục kiểm tra cơ thể của mình thì bà Pomfrey đã đi tới, vươn tay ra nhẹ nhàng vuốt ve đầu con rắn nhỏ, vui cười tươi rói nói rằng: “Được rồi, bé cưng, mày tỉnh là không sao rồi, ôi, ta nghĩ mày cần phải thích ứng với cái đầu của mày một lần nữa đấy…”
Con rắn nhỏ Ngụy Nhiễm nghe xong câu nói ấy bèn xoay đầu nhìn xem cơ thể của chính mình, bấy giờ mới nhận ra cơ thể vốn thật mảnh mai, nhỏ và ngắn ngủn của cô, sao lại biến thành vừa dài vừa thô mất rồi? A —— không lẽ, thứ thuốc kia còn có tác dụng làm béo? Thử lắc lắc cái đuôi, cô phát hiện bây giờ sức lực cần dùng để bắt đầu cử động lớn hơn nhiều so với trước đây, chẳng qua hình như bởi vì kích cỡ to lớn của cơ thể, cho nên cái gọi là năng lượng trong người mà lúc trước cô hoàn toàn không cảm giác được bây giờ lại có chút phản ứng —— ừm, loại năng lượng khiến tinh thần của cô đặc biệt dồi dào này, chắc hẳn chính là một kiểu hình thức biểu thị năng lực phép thuật rồi nhỉ?
Chẳng lẽ, nguyên nhân trước đây cô không cảm giác được năng lượng phép thuật là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-hanh-phuc-cua-vat-lieu-ma-duoc/2030357/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.