“Cữu cữu đang bị nhốt trong Huyện nha gần kinh thành.” Lý Nhiên đáp. “Cữu cữu có chút giao tình với tổng bộ đầu của Huyện nha, mới hôm qua đệ và Trường An huynh còn có thể vào thăm, hôm nay lại không được. Tổng bộ đầu kia lén nói với đệ, cữu cữu đã đắc tội với người quá lớn…. Lúc đệ và Trường An huynh đi ra, thì gặp phải Tần Viễn, bị hắn nhục nhã một phen. Nương hắn chứ, tức chết đệ!”
“Tần Viễn nói gì?” Đỗ Thu Nương liếc về phía tấm rèm, hỏi.
“Tên cặn bã đó thì có thể nói được cái gì hay ho chứ!” Lý Nhiên nhìn quanh một vòng, xác định không có ai khác mới nói nhỏ cho Đỗ Thu Nương nghe, “Nếu đại tỷ không bận gì thì chịu khó nói chuyện tâm sự với Nhược Lan nhiều một chút giúp đệ đi, vả lại đừng để nàng ra ngoài một mình nếu không thật sự cần thiết. Trước khi đệ tới đây, tên súc sinh kia đã hẹn đệ, nói nếu muốn cứu cữu cữu thì phải tặng Nhược Lan cho hắn. Hắn tưởng hắn là ai mà có quyền dữ vậy? Đúng là đồ cặn bã! Không ngờ hắn lại có tư tưởng bỉ ổi với Nhược Lan! Đệ đã đấm hắn một cái khiến mũi hắn sắp lệch luôn mà vẫn chưa hả giận!”
“Cái gì? Đúng là cặn bã mà!” Đỗ Thu Nương phụ họa một câu, rồi hỏi, “Làm sao ngươi biết không phải Tần Viễn lập mưu hãm hại Tăng lão gia?”
Lý Nhiên đáp, “Lúc trước cữu cữu đã từng nói với ta, hắn buôn bán nhiều năm, nên đường từ Kiến Châu đến Thục Châu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-hanh-phuc-cua-tieu-nuong-tu/2129436/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.