Khánh mẫu đi tới tủ đứng trước mặt, vẫn nói tiếp “Nàng còn nhỏ, có chút lễ nghĩa không biết, nhị đệ muội đừng để ở trong lòng. Nha, như thế nào lại khóa?”
Khẳng định là Thúy Thúy. Trên mặt Khánh mẫu đỏ lên, cảm thấy dưỡng ra hài tử nhỏ nhen sẽ khiến chị em dâu chê cười, giương giọng kêu Thúy Thúy lấy chìa khóa.
Trong viện chỉ có Khánh Kiều Kiều, ngồi ở chính bậc cửa nắm chặt vòng hoa đang bện dở, đầu đều không nâng lên, “Đã ra cửa, nói là trên núi có rau dại, muốn hái một rổ để buổi tối ăn.”
Lúc này lại đi ra ngoài? Khánh mẫu ngượng ngùng mà hướng về phía nhị đệ muội cười cười, đành phải thêm một chén nước nữa, “Nói nhiều hẳn là khát nước rồi, nhị đệ muội uống nước đi.”
Khánh Nhị nương tử đoán liền biết Khánh Thúy Thúy là cố ý, ngày xưa không cảm thấy nha đầu này gian xảo, hiện giờ bất quá chỉ là một kiện xiêm y liền nhận rõ bản chất nàng ta.
Khánh Nhị nương tử càng xác định chính mình đoán không sai, “Đại tẩu tử, chúng ta là chị em dâu, ta cũng không kiêng dè, ngươi cùng ta nói thật, Thúy Thúy có phải hay không giống người trong thôn nói, đã sớm cùng Vương Nhị Ma Tử không minh bạch? Theo ta thấy, chơi cùng nha đầu Hồ gia cách vách kia, nương nàng ta dơ...”
Khánh mẫu nheo mắt, cản trở nàng nói tiếp, “Nhị đệ muội, Thúy Thúy gả đến đâu, đều là trưởng nữ Khánh gia đại phòng, khi còn nhỏ vẫn là do công công nuôi, loại này lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-hanh-phuc-cua-nhi-phong-vuong-gia/2491022/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.