Đêm nay Khánh phụ về nhà thấy trên mặt tức phụ có ý cười, hỏi chuyện gì vui vẻ như vậy. Khánh mẫu một năm một mười mà nói.
“Nhị đệ muội là trưởng bối, há mồm mắng chính chất nữ của mình là tiện nhân, người ngoài nghe xong có thể không chê cười? Còn nói Thúy Thúy cùng Vương nhị thật không minh bạch, người trong nhà không ra ngoài giúp đỡ nhau giải thích, còn hướng trong nhà hất nước bẩn. Cũng không biết nghĩ như thế nào”
Khánh phụ nghe, trên mặt còn không kiên nhẫn, nghe hết đầu đuôi tức khắc hiểu rõ, ăn sạch sẽ cơm canh trong chén, đứng dậy đi ra ngoài, “Chuyện này ta cùng nhị đệ nói, không thể để tức phụ của hắn gây chuyện.”
Khánh mẫu không muốn làm lớn chuyện, muốn cản, đáng tiếc bị đại khuê nữ lôi kéo tay áo ngồi xuống, “Nương, trưởng tẩu như mẹ, nàng bất kính với người, còn luôn lên mặt lấy chuyện đại phòng không có nhi tử để âm dương quái khí, để nhị thẩm ăn chút giáo huấn cũng tốt.”
Cảm tình của Khánh Thúy Thúy đối với nương nàng thực phức tạp, không thể nói là oán, đại khái là giận đi, một câu làm chủ cũng không dám nói, luôn hồ đồ nghe theo cha nàng sắp xếp.
Chung quy là khuê nữ, nhìn nương nàng chịu ủy khuất trong lòng cũng không dễ chịu, “Về sau nếu nhị thẩm còn chọc người, giống như hôm nay, cứ hướng vào thanh danh Khánh gia cùng mặt mũi trưởng bối mà nói, cha bảo đảm sẽ đứng ở phía người.”
Giống hôm nay? Khánh mẫu không hiểu ra sao, hôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-hanh-phuc-cua-nhi-phong-vuong-gia/2491020/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.