Edit: Ryal
Ngay khoảnh khắc Khương Ngộ tuyên bố tin tức ấy, kẻ hóa đá đầu tiên chính là Tương Vương – con ngươi hắn ta run run, nỗi sợ tràn khắp khuôn mặt.
Sau khi buổi lâm triều kết thúc, sự việc nhanh chóng được truyền đi khắp quan kinh. Lúc Ân Vô Chấp tới nơi thì đã là buổi chiều, toàn bộ những ngóc ngách khắp phố lớn ngõ nhỏ đều đang thảo luận về tin ấy.
"Nghe gì chưa? Hoàng đế trẻ tuổi sắp lấy vợ rồi".
"Cũng đã đăng cơ được nửa năm, lập hậu là đúng".
"Nếu không phải nhà mẹ đẻ của người không có quyền thế thì nên cưới phi tử từ ngày còn là Thái tử mới đúng".
"Này, sao các người toàn nói lệch trọng điểm thế. Người có lấy cô nương bình thường đâu, mà là mụ điên Thu Vô Trần kia kìa".
Mụ điên Thu Vô Trần. Không ai không biết nàng vốn là vị hôn thê của nguyên Thái tử, sau khi nguyên Thái tử qua đời, nàng không tiếc lấy tấm thân trinh bạch để thủ tiết, thường tự xưng là Thái tử phi, còn nói nhất định trong tương lai mình sẽ là Hoàng hậu của Đại Hạ. Thu Thượng thư phải đuổi nàng đi vì quá xấu hổ.
"Bệ hạ muốn cưới Thu Vô Trần, chắc chắn là vì nhớ thương nguyên Thái tử rồi".
"Không thì gì nữa? Chắc chắn là do Thu Vô Trần thường nói mình là Hoàng hậu tương lai của Đại Hạ, thiên tử muốn trấn an nàng ta. Chẳng lẽ người sẽ thực sự thích một mụ điên hay sao?".
"Bệ hạ quả là tốt bụng".
"Thánh nhân trăm năm khó gặp một lần".
Ân Vô Chấp cưỡi ngựa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-hang-ngay-cua-mot-ten-luoi-khong-thiet-song/363073/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.