Edit: Ryal 
Ngay giây phút y buông dây thừng và tung mình khỏi xích đu, những cảm giác chân thực và nặng nề đến từ thân thể đều tan biến hết. 
Như thể linh hồn đã thoát khỏi xác thịt, cả người nhẹ bẫng. 
Khương Ngộ bay vút lên. 
Y thành công bay tới chỗ hòn non bộ cao cao và mái đình nghỉ chân, nhìn thấy một cây hoa to ở phía đối diện. 
Trong mũi đầy mùi ngòn ngọt nhưng không nồng. 
Đây chính là niềm vui sướng đơn giản nhất của y. 
Chẳng biết một đoàn người đã xuất hiện nơi khúc quanh từ bao giờ, người đàn bà dẫn đầu ngơ ngác nhìn về phía trước: "Ngộ Nhi...". 
Xung quanh vang lên tiếng thét gào đầy kinh sợ. 
Tề Hãn Miểu dang tay nhào về phía trước, lệ nóng tung bay, lão hô lên một tiếng đầy thê thảm: "Bệ hạ ơi...". 
Đồng tử Ân Vô Chấp co lại. Trong khoảnh khắc phát hiện Khương Ngộ buông dây thừng, hắn còn đang nghĩ: tên hôn quân này định giở trò gì đây? 
Nhưng khi cái xích đu thõng xuống mà Khương Ngộ thì lại không, hắn lại mất bình tĩnh. 
Trái tim trong lồng ngực đập thật nhanh, Ân Vô Chấp dùng tốc độ chưa từng có để chạy về phía người trên không trung. 
Một bóng đen cũng nhanh chóng lao tới chỗ Khương Ngộ. 
Y bắt đầu rơi tự do, hưởng thụ cảm giác thư thái quen thuộc trong vô thức. 
Ngày trước y có thể trôi giữa không trung, ngủ thật lâu, mà chẳng bị ai quấy rối. 
Chẳng chiếc giường nào thoải mái bằng không trung cả. 
Cánh tay bỗng bị người ta túm lấy, có ai kéo Khương Ngộ một cái 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-hang-ngay-cua-mot-ten-luoi-khong-thiet-song/363032/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.