Edit: Ryal
Mây đen rợp trời, những giọt mưa nhanh chóng xuất hiện.
Nhành quế vươn khỏi tường đã sắp biến thành một thác nước nhỏ màu xanh lục.
Mưa rơi bàng bạc, cả hoàng cung cũng chìm trong hơi nước.
Khương Ngộ vùi mình trên hành lang mà nghe tiếng mưa rào rào rơi xuống đất, cảm nhận làn hơi man mát phả vào mặt, chậm rãi nhắm mắt lại.
Có người bước tới kéo chiếc ghế y đang nằm ra sau, tiếp đó, cả cơ thể Khương Ngộ hơi chùng xuống.
Kẻ đang ôm lấy y khẽ run run, chôn mặt vào vai y, trán kề má y, cảm giác nhẵn nhụi.
"Ôm ta một cái đi". Người ấy nói, giọng có vẻ oan ức.
Dào ôi, bám dính thật.
Ngón tay Khương Ngộ khẽ khàng bò lên vai hắn, choàng qua tóc hắn, ôm ghì lấy đầu hắn.
Ân Vô Chấp nằm đè lên y, dụi mặt vào ngực y, nhận cái ôm tĩnh lặng ấy được một lúc lâu mới bình tĩnh lại, hắn khịt mũi một cái, bỗng phì cười.
Khương Ngộ: "?".
Ân Vô Chấp muốn nhịn nhưng không nhịn nổi, lại cười khì khì.
Khương Ngộ: ".".
Ân Vô Chấp vừa vui lại vừa thấy hơi ngường ngượng, hắn cố kìm khóe miệng cong cong: "Người tỏ tình với ta".
Khương Ngộ sửa lại: "Nói thật".
"Nghĩa là người được gặp ta, nhìn thấy ta thì sẽ vui và cảm thấy người may mắn ư?".
"Ừm".
"Bệ hạ thích ta". Ân Vô Chấp nói. "Thích ta đến thế cơ mà".
Khương Ngộ không chắc chắn lắm: "Có lẽ vậy".
Ân Vô Chấp đặt cằm trên bả vai y, nhìn gương mặt trắng nõn của y: "Ta muốn nghe bệ hạ nói thích ta".
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-hang-ngay-cua-mot-ten-luoi-khong-thiet-song/1843669/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.