Edit: Ryal
Khương Ngộ đã phải đợi biết bao lâu mới được ăn đào, thịt đào mềm, ngọt và mọng nước.
Y cắn xuống, nước đào chảy xuống dọc theo cánh tay Ân Vô Chấp.
Hắn dùng khăn lau hết để chúng không rơi xuống quần áo y, lại hỏi: "Ngon không?".
Khương Ngộ nuốt xuống, gật đầu, ăn tiếp.
Tay Ân Vô Chấp cứ thế giữ nguyên, đợi y gặm hết một mặt thịt quả thì lại xoay sang mặt khác, ân cần hết chỗ chê, hoàn toàn không tỏ ra mất kiên nhẫn vì y ăn quá chậm.
Khương Ngộ ăn hết nửa quả rồi nằm xuống.
Ân Vô Chấp hỏi: "No rồi à?".
Không no, mệt.
Ân Vô Chấp nói: "Nghỉ một lúc rồi ăn tiếp".
Cũng hệt như ngày trước, Khương Ngộ chẳng cần nhiều lời nhưng hắn vẫn biết y đang nghĩ gì.
Hắn cất nửa quả đào đi giúp Khương Ngộ, lại lấy khăn lau miệng cho y.
Khương Ngộ nhìn nửa quả đào ấy, lại nhìn Ân Vô Chấp, hắn ngồi ghế ngay bên cạnh, trên tay là quyển tấu chương cầm từ ngự thư phòng tới.
Từ khi Ân Vô Chấp vào cung, những chuyện này được Khương Ngộ chuyển sang cho hắn.
Y nằm uốn éo trên ghế, mà thực ra cũng chẳng phải uốn éo, chỉ là hai vai giần giật thôi.
Ân Vô Chấp ngẩng đầu, đặt tấu chương xuống, giơ tay đổi tư thế cho y.
Một lúc sau Khương Ngộ lại uốn éo như con sâu – cơ mà vẫn chẳng động đậy mấy, nhưng tiếng vạt áo loạt xoạt vẫn khiến Ân Vô Chấp chú ý.
Hắn lại giơ tay ôm lấy y, đỡ đầu y, kiên nhẫn giúp y điều chỉnh tư thế: "Thoải mái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-hang-ngay-cua-mot-ten-luoi-khong-thiet-song/1843665/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.