Tống Tích bay vào chiều ngày hôm sau, sáng sớm đã phải ra sân bay, Lâm Thiền Yên ra ngoài tìm anh từ sớm, đưa lại thẻ ngân hàng anh để ở chỗ cô cho anh, anh vẫn còn thẻ để chi tiêu hằng ngày, đi hai ngày cũng đủ dùng.
"Anh cứ cầm đi, lỡ cần dùng tiền thì sao." Ý của cô rất rõ, Tống Tích trầm mặc nhận thẻ rồi ôm cô, đồ ngốc này, tiền tiết kiệm của anh đối với một công ty mà nói hoàn toàn như muối bỏ biển, Bàng Hạ cũng không thiếu mười mấy vạn này, đây là hứa hẹn mà anh cho cô.
Lần trước lúc trò chuyện với ba Lâm anh đã nói, một năm sau sẽ kết hôn với Tiểu Yên, giá nhà ở thành phố nhỏ cũng không cao, nhà cũ của gia đình cô anh bị phá dỡ và được bồi thường hai căn hộ khác, sẽ giao nhà vào năm tới, chú đã nói sẽ bán một căn trong đó cho anh, và nới thời hạn thanh toán tiền nhà để anh từ từ trả, tích góp tiền đặt cọc với anh không thành vấn đề.
Kế hoạch tương lai của anh là cho cô một cuộc sống an ổn, nhưng cô bàn giao hết cho anh mà không giữ lại chút nào, Tống Tích cảm thấy cổ họng khô rát đến nỗi không nói nên lời.
Anh đi Bắc Kinh hai ngày. Bên Bàng Hạ chủ yếu là 2 năm nay doanh nghiệp kiểu này mọc lên như nấm, đa số là có chỗ dựa vững chắc, mạnh tay chi tiền quảng cáo, thời gian trước anh ấy cũng chi không ít tiền, sau này vốn xoay vòng không trụ nổi, khách hàng cứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-gia-dinh/1147573/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.