Đêm trước mẹ Lâm có nấu nhiều sườn lợn, sáng hôm sau bỏ hộp cơm bảo Lâm Thiền Yên mang theo ăn trưa.
Tối hôm qua cô không ăn cơm, buổi sáng uống sữa bò rồi ra ngoài, vừa xuống lầu thì thấy xe Tống Tích.
"Tối hôm qua sao điện thoại cứ tắt máy miết vậy?" Tống Tích đi tới ẵm cô lên xe.
"Hết pin, rồi quên mở máy." Lâm Thiền Yên tức giận nói.
"Em đang giận gì hả?" Tống Tích thận trọng hỏi.
"Không có." Lâm Thiền Yên quay đầu không nhìn anh.
Đang định nói chuyện thì điện thoại anh lại vang lên, Lâm Thiền Yên nghe tiếng chuông điện thoại chỉ thấy tức ngực, hạ cửa sổ xuống cho thông thoáng.
Anh nói vài câu xong thì cúp, sau đó quay đầu nhìn cô, "Vợ ơi, nói với em chuyện này, ngày mai anh sẽ đi Bắc Kinh gặp Bàng Hạ, một hai ngày nữa sẽ về".
Lâm Thiền Yên nghe anh bảo muốn đi Bắc Kinh thì ngồi dậy nhìn anh, đang định nói gì đó lại nghe anh nói một hai ngày nữa sẽ về bèn ngồi lại, khẽ há miệng nhưng cả buổi vẫn không nói nên lời.
"Biết rồi, anh đi đi." Cô nói.
Đến cơ quan rất nhanh, Tống Tích dừng xe ở ven đường, cô đang định xuống xe thì anh khoá cửa lại.
Cúi người vòng qua cô, cô quay đầu không nhìn, Tống Tích vẫn kiên nhẫn đuổi theo nhìn cô cười, "Sao lại giận? Anh làm sai ở đâu vẫn xin vợ chỉ rõ một chút, anh xin lỗi trước, dù có là chuyện gì cũng là anh sai rồi!"
Anh vừa hỏi vậy Lâm Thiền Yên đã tủi thân, đỏ mắt nhìn anh, Tống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-gia-dinh/1147572/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.