Chu lão gia tử giống như những người lập nên gia nghiệp từ hai bàn tay trắng, vì ông cần cù, thật thà và thành công, được người bên cạnh tôn kính. Ông và gia đình ông, vì có danh tiếng tài phú và cần lao trong thôn, hiển nhiên đạt được địa vị trọng yếu.
Hai trăm lượng bạc tất nhiên nhiều, nhưng cả đời Chu lão gia tử cho là gia đình mình phát triển không ngừng, muốn kiếm đủ số bạc quyên, mất bốn năm năm là cùng, nhưng cơ hội nổi danh không phải nghĩ mà được. Người trẻ tuổi trong nhà trải qua sự đời không nhiều lắm, bọn họ không biết, khi một gia đình biểu hiện tài phú và nhân từ thì sẽ càng phát triển hơn. Cái phát triển này, chẳng những ông hi vọng cháu trai út khoa cử trôi chảy, mà còn hi vọng đời sau sẽ được làm tộc trưởng Chu gia, thậm chí thôn trưởng Chu gia thôn. Có lẽ ông và con ông sinh thời leo không tới, nhưng chuyện kia làm xong, danh vọng được nâng cao, giúp ích cho công danh của cháu trai và địa vị của gia đình, hết thảy nước chảy thành sông.
Chẳng qua ông nhìn xa trông rộng, nguyện ý đầu tư, nhưng không thể làm tổn hại ý nguyện của thành viên trong gia đình. Trong lòng ông tức giân, cảm thấy bọn tiểu bối ánh mắt thiển cận. Nhưng một người sợ hãi chính là áo cơm thiếu thốn, ông phản kháng kịch liệt, sau nhiều lần cãi vã, Chu lão gia tử xem xét, quyết định trước mắt gia đình hài hòa là quan trọng nhất, chỉ cần cái nhà này không tiêu tan, bọn nhỏ lớn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-dien-vien-sau-khi-xuyen-qua/1611917/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.