Buổi sáng Chu lão đến cửa hàng, chưởng quỹ chỉ thấy có mình ông, kỳ quái hỏi một câu: “Sao Nam Sinh và Tiểu Hà không đi cùng? Nam Sinh phải lên đường, Tiểu Hà phải bán hàng, hiện tại cửa hàng bận rộn, không thiếu được con bé.”
Có câu ‘việc xấu trong nhà không khoe ra ngoài’, con dâu cứng rắn muốn ở riêng, ngay cả lời vứt bỏ cũng nói ra khỏi miệng, dĩ nhiên được coi như việc xấu trong nhà. Chu lão là kiểu nam nhân truyền thống, cho dù trong lòng không thoải mái, đối với thái độ con dâu, cũng sợ lão thê và Tam nhi nóng nảy, rốt cuộc không nói với ông bạn già quen biết mười mấy năm, chỉ đơn giản một câu: “Tiểu Hà mang thai, không thể để con bé làm việc, Nam Sinh đưa nó về nhà mẹ đẻ mấy ngày, đoán chừng lúc nữa sẽ tới.”
“Trong nhà lão ca lại sắp có cháu trai, chúc mừng chúc mừng.” Tống chưởng quỹ quan sát, nhìn lão đông gia sắc mặt vui mừng không có, vì vậy nói hai ba câu vội chuyển đề tài, nhắc đến việc vận chuyển hàng hóa lần này.
Vị thương nhân huyện bên làm ăn lớn, một chuyến hàng trừ Chu gia bọn họ, cửa hàng bên cạnh cũng cùng nhau áp tải hàng hóa, mấy nhà lúc trước đã thương lượng với nhau, hôm nay cùng nhau chở hàng lên đường, trên đường có thể phối hợp với nhau.
Vì vậy sáng sớm nay Chu lão và Tống chưởng quỹ hai người loay hoay chân không chạm đất, kiểm kê lại hàng hóa hành trang, thỉnh thoảng khách tới cửa, phải chào hỏi cân hàng. May là hai người làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-dien-vien-sau-khi-xuyen-qua/1611916/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.