Không đề cập đến hai huynh muội Đường Chu thị chứa nhiều tính toán. Mà cùng quay lại nói chuyện trong sân viện Chu gia, mọi người đang kế hoạch lên núi.
Vì người Đường gia tới chơi, Chu gia huynh đệ được trưởng bối dặn dò, phải nhiệt tình chiêu đãi khách nhân, Chu Đường hai nhà huynh đệ số tuổi xấp xỉ nhau, đều cởi mở, thẳng thắn, gần nửa ngày chung đụng, cũng có thể nhắc đến chuyện đi ra ngoài chơi.
Hơn nữa Chu Đông Sinh thấy Đường gia hai huynh đệ với việc đi săn trên núi, lộ ra hăng hái bừng bừng, không muốn làm bọn họ mất hứng, mình có chủ tâm muốn bộc lộ tài năng, tuy Châu Nương không có mắt nhìn, nhưng muội ấy là biểu muội của mình, làm muội ấy lúng túng, sẽ không biết nói sao với mẹ, cố cười giảng hòa, nói: “Bắt sống thỏ không khó, chẳng qua dao không có mắt, súc sinh kia trên người khó tránh khỏi bị đả thương, Châu Nương muốn bắt thỏ không bị thương để nuôi giải trí, biểu ca cố gắng bắt cho muội, nếu như bắt không được, muội đừng thất vọng.”
Châu Nương dù ở nhà ngày ngày làm việc nhà nông, không bị cầm kỳ thi họa bồi dưỡng tâm tư tinh tế, nhưng dù sao là một nữ tử tuổi thanh xuân, trong lòng chứa tâm tư muốn gả, mỗi lần nhìn thấy Chu Nam Sinh, muốn làm nũng với hắn, hoặc là giả bộ giận hờn để hắn dỗ dành một chút.
Hôm nay có Đường Hà ở đây, đối với nữ tử có tư tưởng khoe khoang, Châu Nương có ý tưởng tỏ rõ mình và Chu Nam Sinh có quan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-dien-vien-sau-khi-xuyen-qua/1611860/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.