“Gian phòng ở nhà lớn nguyên là khuê phòng của Nhị biểu tỷ, cách vách nhà lớn là phòng của Đại biểu ca, mới vừa rồi chúng ta ra tới phòng ốc có bốn gian phòng, dượng và lão gia tử mỗi người một gian, Tứ biểu đệ chiếm một gian, một gian khác cô cho đệ ấy làm thư phòng.” Châu Nương có mấy phần dáng vẻ chủ nhân, chỉ điểm cho Đường Hà mấy điểm nghi hoặc.
“Về phần Tam biểu ca, huynh ấy ở trong nhà cũ.” Nàng dừng một chút, trên mặt ngượng ngùng, “Cô nói Tam biểu ca từ nhỏ cùng ông cố (cụ) ở nhà cũ, lão nhân gia quá cố nói quen ở nhà cũ, không muốn chuyển đi, tỷ nói xem ở nhà cũ sao có thể sạch sẽ, thoải mái đây?”
Cũng không cần Đường Hà trả lời, mình lại lẩm bẩm nói: “Cô nói, nhất định khuyên huynh ấy về nhà ở, nếu ở phòng cũ làm sao đón dâu, thành gia. Phòng Nhị biểu tỷ sau này sẽ sữa chữa cho huynh ấy làm tân phòng.”
Đường Hà nhìn nàng bộ dáng thẹn thùng, liên tưởng cổ đại ‘biểu ca’, ‘biểu muội’ cho tới bây giờ chính là thanh mai trúc mã, mẹ Nam Sinh đưa cháu gái về nhà ở, cùng nàng nói đâu đâu những chuyện của nhi tử, cuộc sống hàng ngày an bài thế nào, không phải là chứa gấp đôi tâm tư thì là cái gì?
Đường Hà hồi tưởng lại mấy lần gặp mặt Chu Nam Sinh, ấn tượng sâu nhất là dẫn hắn đi trên đường thôn, trời xanh, bóng trúc lơ lửng trên mặt nước, mặt trời chiếu vào lá sen hoa sen trong hồ, ánh lên ánh bạc, thanh niên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-dien-vien-sau-khi-xuyen-qua/1611859/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.