Đường Hà nhớ tới trước kia xem một bộ phim điện ảnh tên là ‘Sinh đôi’, trong phim cha mẹ thiên vị cực độ. Bà nội nàng giống hệt mẹ nhân vật chính, táo bạo, cố chấp. Tính cách mẹ như vậy, người con gái cả đời sẽ phải mang gánh nặng trên lưng. Đây là sinh mệnh ‘bụi gai’, không cách nào oán hận, không cách nào thù hận, cả nhà bọn họ chỉ có thể tiếp nhận, thản nhiên mà sống.
“Người oán cha con sao?” Cưới một nữ nhân nhưng không bảo vệ nàng tốt.
“Ban đầu không hiểu được thì oán.” Đường Lý thị nhớ lại, “ông ấy không đánh ta, không có những thói xấu khác, ta mười tám tuổi gả cho ông ấy, là muốn dựa vào ông ấy sống cả đời, ồn ào với ông ấy có lợi ích gì? Nhà mẹ đẻ không thể quay về.”
“Sau hai chúng ta đi ra ngoài sống riêng, ta mới biết được tư vị một nam nhân đối tốt với mình là thế nào.” Đường Lý thị nghĩ tới chuyện đã qua, trên mặt nổi lên mỉm cười thần bí, “Phàm là có chút đồ tốt gì ông ấy đều cho ta trước, chính là ăn cơm, sẽ xới chỗ mềm nhất cho ta, đêm đông lạnh, ta không ngủ được, ông ấy ủ chân ta lên ngực. Người khác có nam nhân giặt quần áo, nấu cơm sao? Trên người ta không thoải mái, ông ấy không để ta đụng nước lạnh, nấu xong cơm cho ta thì bưng đến đầu giường.”
“Lúc ấy ta nghĩ, những thứ giống như mùa đông lạnh, cuộc sống tăm tối rốt cục đã trôi qua, ta chờ lâu như vậy, tựa như mặt trời mọc sau cơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-dien-vien-sau-khi-xuyen-qua/1611856/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.