Tống Thanh Hàn vốn không để tâm, dù sao bọn họ cũng chẳng làm chuyện gì khuất tất, bất kể ai tới điều tra hay dùng cách gì điều tra, cậu đều sẵn lòng phối hợp.
Có điều, chuyện hôm nay quả thực có chút quỷ dị. Nhìn dáng vẻ của Ngũ Khắc, rõ ràng là hắn không hề biết gì, bằng không thì khi nhìn thấy những viên gạch kia cũng sẽ không tức giận đến mức đó, còn trực tiếp gán cho bọn họ cái mũ "gài bẫy".
Nếu nói là thuộc hạ của Ngũ Khắc lén làm ra thì khả năng này lại càng thấp hơn.
Đám người đó sau khi ăn mấy chục đại bản, nửa cái mạng cũng chẳng còn, đi đứng còn khó khăn, làm sao có thể nửa đêm ba canh mò đi lục tìm gạch được?
Huống hồ, bọn họ theo Ngũ Khắc cũng chẳng phải ngày một ngày hai, tự nhiên sẽ biết tính tình của Ngũ Khắc không phải loại người có thể dung túng cho thủ hạ tự tiện hành sự như vậy. Không cần thiết phải vì một chút oán khí mà vứt bỏ tiền đồ, đắc tội cả hai bên.
Phân tích như thế, cho nên chuyện này khắp nơi đều lộ ra điểm kỳ quái, cứ như nửa đêm gặp ma vậy. Bằng không cậu thật sự nghĩ không ra còn ai có thể làm ra loại chuyện này.
Khi cậu còn đang suy nghĩ, Võ Đại Hổ đã đi ra, tiện thể liếc cậu một cái ra hiệu. Tống Thanh Hàn không chậm trễ, vén màn trướng bước vào.
Tiêu Phàm vừa thấy cậu liền nói thẳng:
"Ta cảm thấy có người cố ý muốn ly gián quan hệ giữa các ngươi."
Tống Thanh Hàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-dien-vien-hanh-phuc-cua-tieu-tay-y/4690833/chuong-300.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.