Tuy hôn lễ còn chưa chính thức cử hành, nhưng Mục Hãn Mặc đã làm đúng như ý y, cho y sự tự do gần như tối đa.
So với ở Thanh Mộc thì cuộc sống ở nơi này còn thoải mái và vui vẻ hơn một chút, chỉ là không có ao cá để y câu mà thôi. Nhưng điều đó cũng không sao, nghe nói mục tiêu kế tiếp của Đại Mục là quần thể hồ nổi tiếng của Man Di đến lúc đó y chỉ cần xin Mục Hãn Mặc một cái hồ nhỏ là được.
Tống Thanh Hàn thấy vẻ mặt y vẫn an tĩnh, bình hòa như vậy, liền biết những lời này là phát ra từ nội tâm, bất giác gật đầu, tiếp tục ăn cháo.
Cháo mới ăn được một nửa, bên ngoài liền vang lên một trận huyên náo. Tống Thanh Hàn mơ hồ nghe thấy có người nói "Thủ lĩnh đã về rồi", tay run lên, suýt nữa làm cháo đổ lên chăn.
Nếu Mục Hãn Mặc đã trở về, vậy có phải Võ Đại Hổ cũng...
Hòa Ninh nhìn thấu suy nghĩ trong lòng cậu đưa tay lấy cái bát xuống, nắm lấy cổ tay cậu, nhẹ giọng nói:
"Muốn đi xem thì cứ đi, cho dù kết quả có tệ thế nào thì cũng chẳng đến nỗi không thể chịu đựng."
Hai người nắm tay nhau đi ra khỏi lều, đi thẳng đến nơi tiếng người ồn ào nhất mới dừng lại.
Mục Hãn Mặc nhìn qua vẫn hăng hái, đầy phong thái như cũ, đưa tay chỉ vào Võ Đại Hổ, tựa như đang giới thiệu hắn với những người xung quanh.
Vai Tống Thanh Hàn thoáng thả lỏng, nhìn thấy Võ Đại Hổ bình an vô sự,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-dien-vien-hanh-phuc-cua-tieu-tay-y/4690827/chuong-294.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.