Biết là một chuyện nhưng hành động lại là chuyện khác. Họ không thể cứ thế xông lên vạch trần thân phận của kẻ kia. Nếu lúc ấy hắn bị chọc giận làm ra mấy chuyện cực đoan, thì Hòa Ninh sẽ gặp nguy hiểm.
Chỉ là, việc Mục Hãn Mặc ra tay cũng chẳng khiến họ bất ngờ.
Nếu để Thanh Mộc và Man Di thuận lợi kết thành thân thích, thì bước tiến của họ sau này sẽ bị cản trở rất nhiều.
Đại quân tiếp tục tiến lên, tiếng xôn xao dần lắng xuống. Có lẽ mọi người đã chấp nhận sự thật trước mắt.
Đi tới ngoại vi doanh trại Man Di, hai toán quân đối chọi nhau ở ngay trước mặt khiến họ phải dừng bước.
Võ Đại Hổ nheo mắt nhìn, khẽ nói:
"Người đến đông đủ rồi..."
Mặc Khắc, Ô Tản, Mục Hãn Mặc, thậm chí cả ba huynh đệ sinh ba, tất cả đều có mặt trong đội ngũ phía trước.
Người của Thanh Mộc tuy không biết Mục Hãn Mặc và ba huynh đệ kia, nhưng Mặc Khắc và Ô Tản thì lại là gương mặt quen thuộc.
Dù không rõ đối phương đang làm gì, nhưng các tướng lĩnh dẫn đội áp giải sính lễ rõ ràng thở phào nhẹ nhõm.
Chỉ cần khi gặp Mặc Khắc, Hòa Ninh vẫn bình an, nhiệm vụ của họ coi như hoàn thành. Còn Mặc Khắc có giữ được người hay khôngthì không phải việc của họ.
Mặc Khắc liếc sang đội ngũ Thanh Mộc, trông thấy kẻ đang khống chế Hòa Ninh, hắn lạnh giọng:
"Ngươi và ta đều muốn có được y, nhưng cũng đều không muốn y sống mà rơi vào tay đối phương. Chi bằng cứ để y biến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-dien-vien-hanh-phuc-cua-tieu-tay-y/4690820/chuong-287.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.